• Ảnh 12
  • Hương ước của thôn, bản về công tác bảo vệ, tuần tra rừng và giấy khen thành tích cá nhân, tập thể
  • Gắn biển thông tin về rừng được bảo vệ bởi chính sách chi trả DVMTR
  • Ảnh 19
  • Kiểm tra lưu vực chi trả DVMTR tại Hòa Bình
  • Chi trả tiền DVMTR tại Điện Biên
  • Chi trả tiền DVMTR tại Điện Biên
  • Cắm biển tuyên truyền chi trả DVMTR
  • Khóa tập huấn kỹ năng truyền thông
  • Ảnh 21
  • Ảnh 6
  • Ảnh 7
  • Xe tuyên truyền lưu động tại Đắk Nông
  • Ảnh 20
  • Lễ ký kết Biên bản ghi nhớ với Ngân hàng Phát triển Châu Á (ADB)
  • Ảnh 9
  • Ảnh 18
  • Tập huấn kỹ năng viết đề xuất dự án, giám sát, đánh giá
  • Tuyên truyền viên tuyên truyền về chính sách chi trả DVMTR cho dân bản
  • Ảnh 14
  • Chi trả tiền DVMTR tại Gia Lai
  • Bức tranh giải nhất cuộc thi vẽ tranh ở Yên Bái
  • Ảnh 16
  • Hội nghị chi trả DVMTR khu vực Tây nguyên năm 2013
  • Ảnh 22
  • Tập huấn quản lý tài chính, kế toán Quỹ Bảo vệ và Phát triển rừng
  • Kiểm tra diện tích rừng chi trả DVMTR tại Khu Bảo tồn thiên nhiên Tà Đùng, Đắk Nông
  • Biển tuyên truyền chính sách chi trả DVMTR tại Lâm Đồng
  • Ảnh 3
  • Ảnh 23
  • Hội thảo tham vấn ý kiến về Đề án thành lập Quỹ REDD+ Việt Nam
  • Học viên nhận chứng chỉ khóa tập huấn kỹ năng viết đề xuất dự án, giám sát, đánh giá
  • Hội thảo chính sách chi trả DVMTR tại Đắk Nông
  • Lễ ký kết hợp đồng ủy thác DVMTR với Công ty thủy điện Sơn La
  • Ảnh 10
  • Xe máy dùng để đi tuần tra rừng
  • Ảnh 11
  • Hội nghị triển khai kế hoạch thực thi chính sách chi trả DVMTR năm 2012
  • Chi trả tiền DVMTR tại huyện Mường Tè, Lai Châu
  • Ảnh 11
  • Bức tranh giải nhất Cuộc thi vẽ tranh ở Lào Cai
  • Ảnh 8
  • Ảnh 1
  • Chi trả tiền DVMTR tại Điện Biên
  • Ảnh 15
  • Ảnh 17
  • Ảnh 5
  • Ảnh 13
  • Ảnh 2
  • Hoạt động VNFF

Đối tác

Tin Địa phương

Nhăm nhe phá rừng đặc dụng

25/02/2016
 Sau làn sóng ồ ạt xây dựng các thủy điện, hồ chứa thủy lợi, hiện các vườn quốc gia (VQG), các khu bảo tồn, rừng phòng hộ… lại tiếp tục bị đe dọa bởi các dự án giao thông.
Bảo tồn rừng phải theo nguyên tắc liền khoảnh
Tại Thừa Thiên – Huế, các đơn vị của Bộ Giao thông Vận tải đang khẩn trương phá 49 ha rừng trong lõi VQG Bạch Mã để làm đường cao tốc. Một tuyến đường với 4 làn xe từ Thừa Thiên – Huế đến Đà Nẵng sẽ chẻ đôi VQG này.
Cuối năm 2015, dư luận trong nước lại nóng lên khi Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn cho phép xây dựng con đường xuyên VQG Cát Tiên. Dự án sau đó tạm ngưng vì vấp phải sự phản đối của dư luận cũng như thiếu sót nghiêm trọng về mặt chủ trương, thủ tục. Tại Bà Rịa – Vũng Tàu, lãnh đạo tỉnh đang xúc tiến dự án mở đường từ sân bay Cỏ Ống vào cảng Bến Đầm, đi xuyên qua VQG Côn Đảo cùng các hạng mục phụ trợ đi kèm như nhà máy xử lý rác và các resort…
Còn ở phía Tây – Bắc của các tỉnh phía Bắc, nhiều ý kiến cũng đang lo ngại về việc xây dựng tuyến cáp trên đỉnh Fasipan sẽ ảnh hưởng đến “nóc nhà Đông Dương” cũng như VQG Hoàng Liên…
Theo các nhà khoa học, bảo tồn rừng nói chung phải theo nguyên tắc liền khoảnh, các loài động – thực vật chuyên kiếm ăn, sinh sống trong các khoảnh đó. Nếu xây dựng, đưa các phương tiện cơ giới vào sẽ tàn phá thực vật và gây kinh sợ cho thú rừng, chưa nói đến chuyện lợi dụng thực hiện dự án để khai thác rừng trái phép.
Dự án đường giao thông sẽ làm cho khu bảo tồn không liền khoảnh, chia cắt sinh cảnh sống của các loài động – thực vật. Bên cạnh đó, còn làm thay đổi cơ cấu, thành phần các loài sinh vật. Chẳng hạn, các loài động – thực vật quen sống dưới các tán rừng rậm, khi mở đường, các tán rừng bị phá, ánh sáng lọt vào thì một số sinh vật sẽ thay đổi tính chất để thích nghi, sinh vật nào không thay đổi được sẽ chết, kèm theo đó là sự xâm nhập của mầm bệnh, các loài sinh vật ngoại lai gây hại… Về lâu dài, các tác động này sẽ dần dần thay đổi tính đa dạng sinh học hoặc hủy diệt khu vực rừng đó. Riêng ở lõi rừng đặc dụng thì nguyên tắc là “bất khả xâm phạm”, không mang gì vào và không đưa bất cứ thứ gì từ trong ra. Về góc độ quản lý, càng có nhiều người vào rừng, lực lượng kiểm lâm càng khó kiểm soát, ứng phó khi xảy ra sự cố.
Nỗi đau còn đó
Thủy điện Trị An (Đồng Nai) đã được xây dựng cách đây 30 năm nhưng câu chuyện đánh đổi rừng vẫn còn là nỗi đau với những người từng tham gia vào dự án này. Thủy điện chiếm diện tích hơn 2.000 ha rừng nhưng trên thực tế hơn 10.000 ha rừng đặc dụng đã bị tàn phá vì các hoạt động “ăn theo” mất kiểm soát. Một dự án lớn với nhiều nhân lực như thế vẫn không kiểm soát nổi thì các dự án nhỏ, ít nhân lực sẽ ra sao?
Lâm tặc phá rừng luôn là vấn đề nóng và nhức nhối tại các khu rừng đặc dụng, khu bảo tồn. Rừng chảy máu ngày đêm trong khi lực lượng kiểm lâm mỏng và thiếu trang thiết bị. Thế nhưng, không phải tự nhiên mà người ta nói: “quan” phá còn hơn dân phá. Người dân vào rừng chặt trộm được một cây nhưng các quan chức chỉ cần một chữ ký thì hàng ngàn cây và thú rừng phải đổ xuống! Hơn chục năm qua đã có hàng ngàn hecta rừng đặc dụng bị phá để xây dựng thủy điện và một số công trình khác phục vụ kinh tế nhưng diện tích rừng trồng bù đến nay vô cùng nhỏ nhoi. Tỉ lệ che phủ rừng gần đây có tăng nhưng xét về chất lượng thì lại giảm vì phần lớn là trồng mới, diện tích rừng nguyên sinh ngày càng bị thu hẹp.
Theo thống kê của Bộ Tài nguyên và Môi trường, diện tích các thảm cỏ biển của Việt Nam giảm từ 40%-70%, ở biển Cửa Đại (Quảng Nam) giảm gần 70%, ở Nam mũi Đá Chồng (Phú Quốc) giảm từ 45%-60%… Nguyên nhân chính là do lấn biển để làm các ao nuôi thủy sản và xây dựng công trình ven biển. Sự suy giảm này đã kéo theo sự suy giảm của các loài và số lượng sinh vật biển ở nước ta.
Từng là 1 trong 10 trung tâm đa dạng sinh học phong phú nhất thế giới nhưng Việt Nam đang bị các tổ chức quốc tế đánh giá là một điểm nóng về suy thoái đa dạng sinh học do hoạt động kinh tế.
Nguồn: thiennhien.net